Rối loạn nhân cách (Personality Disorder) không chỉ bao gồm rối loạn ám ảnh cưỡng chế (Obsessive-compulsive) hay rối loạn nhân cách hoang tưởng (Paranoid). Nó còn có rất nhiều kiểu rối loạn nữa mà chưa chắc bạn đã biết.
Rối loạn nhân cách hoang tưởng Paranoid
Người bị rối loạn nhân cách hoang tưởng thường nghi ngờ người khác, luôn tìm đủ toàn bộ bằng chứng để củng cố cho mối nghi ngờ của họ và đinh ninh rằng mọi người xung quanh lúc cần cũng muốn hãm hại, lợi dụng, sỉ nhục họ. Họ quá nhạy cảm với việc bị người khác chối bỏ, tâm trạng dễ đi xuống, luôn luôn có nhu cầu đổ lỗi cho người khác về những vấn đề của mình. Chính vì vậy, họ chỉ trích, ganh tỵ, giận dữ, thù dai 1 cách thái quá, lệch lạc, bệnh hoạn. Họ ko mở rộng mối quan hệ với bất kỳ ai khác.
Những dấu hiệu chính:
- Đa nghi.
- Rất khó tha thứ, thù dai.
- Nhạy cảm với phản ứng của người khác.
- Nóng tính, dễ tấn công mọi người. Không tin vào lòng trung thành.
- Cảm thấy bị đe dọa ngay cả trong các hành động bình thường.
Rối loạn nhân cách phân liệt Schizoid
Rối loạn nhân cách phân liệt liên quan tới cách thức 1 người giao tiếp, tác động đến người khác. Một số người rất hứng thú với người khác, một số lại tỏ ra cực kỳ khó chịu với những người xung quanh. Trong khi đó, ko ít người lại rất đa nghi với hành động của mọi người. Lúc sự lập dị lên đến đỉnh điểm thì lối sống này tạo thành ba nhân cách rối loạn mà rối loạn nhân cách phân liệt là một trong số đó.
Người bị rối loạn nhân cách phân liệt đặc trưng bởi lối sống tách rời khỏi những mối quan hệ xã hội bình thường và thế giới bên ngoài. Họ không hề muốn sở hữu bất kỳ sự liên kết hay mối quan hệ thân mật nào cả, kể cả tình bạn. Bất cứ khi nào họ cũng muốn ở 1 mình, làm 1 mình, sống 1 mình thay vì dành thời gian cộng hưởng với người khác. Họ có cuộc sống cảm xúc khô cằn. Đời sống tình dục có thể chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng. Họ không thể thấu cảm được suy nghĩ, cảm xúc của tất cả người và cũng không tồn tại hứng thú tìm hiểu.
Người bệnh sở hữu tư duy, lời nói và hành vi rất quái lạ, khó hiểu, không thích hợp với xã hội bình thường về những giá trị đạo đức và xã hội. Có ý tưởng quá đáng nhưng ko đủ mạnh để trở thành hoang tưởng. Ngôn ngữ rất kỳ dị, lời nói lộn xộn, quá chi tiết, vụn vặt, nhưng lại dùng những từ ngữ ko bình thường, mơ hồ và thiếu những điểm nhấn cần phải có và cuối cùng không thể diễn đạt ý nghĩ của mình bằng lời nói. Người bệnh rối loạn nhân cách dạng phân liệt thích sống một mình, không sở hữu quan hệ bạn bè và thậm chí ít có sự giao liên với người thân, thường lạnh lùng, xa lánh, ít bộc lộ cảm xúc và nội dung tư duy. Hơn một nửa số người bệnh rối loạn nhân cách dạng phân liệt có rối loạn trầm cảm hoặc rối loạn khí sắc phối hợp. Nguồn: Bệnh viện tâm thần.
Các dấu hiệu chính:
- Ko có mong muốn, hoặc thích thú những mối quan hệ thân thiết, bao gồm cả mối quan người thân gia đình.
- Gần như khi nào cũng chọn lối sinh hoạt đơn độc.
- Có rất ít, hoặc không hề có hứng thú gì với những hoạt động tình dục cùng các đối tác khác.
- Cảm thấy rất ít, hoặc ko hề cảm thấy khoái lạc trong bất kỳ hoạt động nào.
- Không hề có bạn thân, hoặc bạn tâm tình ngoại trừ cha mẹ, anh chị em ruột thịt, con cái.
- Lãnh đạm trước các lời chỉ trích hoặc khen ngợi xuất phát từ người khác.
- Cảm xúc lạnh lùng, tách ly, không hề dao động nhiều bởi tác động bên ngoài.
Trên đây là 2 dạng thức đầu tiên và rất phổ biến của căn bệnh rối loạn nhân cách. Chúng tôi sẽ chuyển đến bạn những dạng thức khác trong phần tiếp theo.